Bản Thân Cách Đây 5 Năm và Bây Giờ
Bạn có những kỷ niệm gì? Kỷ niệm đó về điều gì? Là về gia đình hay là kỷ niệm thời học sinh?
Tôi có một kỷ niệm khó quên từ 5 năm trước. Từ khi còn nhỏ đến bây giờ, tôi luôn là một cô gái năng động và độc lập. Hồi trung học, tôi học rất chăm chỉ. Những ngày học tập rất vất vả và đòi hỏi tôi phải nỗ lực lớn. Ngày tốt nghiệp, tôi đã làm mọi cách để vào trường mà mình yêu thích. Tôi rất lo lắng trong ngày thi, nhưng cảm thấy rất thoải mái khi kết thúc. Tuy nhiên, Thượng đế không ban cho tôi kết quả tốt. Ngày công bố kết quả, tôi ngạc nhiên về kết quả xấu và cảm thấy rất thất vọng.
Tôi cảm thấy như mình đã lạc lối. Tôi ngại gặp bạn bè, giáo viên và gia đình. Lúc đó, tôi không muốn làm gì cả, không muốn nghĩ về bất cứ điều gì. Tôi đã khóc rất nhiều. Tôi nghĩ về việc từ bỏ tất cả giấc mơ của mình. Gia đình đã an ủi tôi và muốn tôi trở lại trường học. Tôi luôn nghĩ mình cần phải thử sức với nhiều điều khác nhau. Tôi mơ ước được bay cao hơn nữa. Tôi muốn đi xa để học hỏi và trải nghiệm. Tôi đã học hành chăm chỉ mỗi ngày và sau đó quyết tâm tiếp tục nỗ lực. Cuối cùng, tôi đã đến được một góc sáng của tương lai.
Bây giờ, tôi đã đến Nhật Bản với tư cách là sinh viên du học và luôn nỗ lực hết mình. Tôi đã sống ở Nhật Bản được một năm rưỡi, vừa làm việc vừa học tập. Tôi cũng đã đỗ vào trường nghề. Trong tương lai, tôi muốn nỗ lực để có thể định cư lâu dài và mở một nhà hàng ở Nhật Bản. Tôi không có gia đình ở Nhật Bản, nhưng nhờ có sự giúp đỡ của các thầy cô, tôi đã học hỏi và phát triển rất nhiều. Tôi sẽ tiếp tục thách thức bản thân và cố gắng để thực hiện giấc mơ của mình. Nếu mọi người tiếp tục cố gắng, chắc chắn sẽ có cơ hội. Hãy theo đuổi ước mơ tương lai và đừng bao giờ từ bỏ.